Buổi chiều, nhận được sự đồng ý của bệnh viện, bọn họ bắt đầu cho Carman Dorrance uống ít nước.
Hơn nữa ông còn có thể ăn, chỉ là ông hôn mê đã mấy ngày không ăn uống gì, hiện tại chỉ có thể cho ông ăn những món thanh đạm.
Chẳng qua đồ ăn bên Italia không thích hợp để bệnh nhân dùng.
Cố Vi Vi đã hỏi kỹ bác sĩ về những món nên kiêng kỵ và chế độ ăn bổ sung dinh dưỡng, cô hỏi Carman Dorrance đang nằm trên giường bệnh.
"Cha có thể ăn cháo không?"
Carman Dorrance nhẹ nhàng gật đầu.
Nguyên Sóc nhìn dáng vẻ không che giấu hết được sự chờ mong và vui vẻ của ông, đừng nói là nấu cháo hoa cho ông, cho dù là cho ông ăn đất, chỉ cần là do cô bưng đến, ông ấy cũng sẽ nói là rất thơm ngon.
Cố Vi Vi thấy ông đồng ý, nói.
"Con quay về chung cư nấu, buổi tối sẽ mang đến."
Carman Dorrance miễn cưỡng có thể nói chuyện, giọng nói của ông suy yếu, nói câu cảm ơn.