Cố Vi Vi nghe thấy tiếng, quay đầu nhìn thoáng qua khuôn mặt cận kề, gần trong gang tấc, quay đầu thấy hai tên nhóc vốn dĩ sắp ngủ rồi, vừa thấy ba về liền bò dậy, túm khung chắn đứng lên.
"Vốn dĩ sắp ngủ rồi, anh xem anh đấy."
Phó Hàn Tranh bất đắc dĩ cười:
"Vậy để anh dỗ, em ở bên cạnh nghỉ ngơi."
"Được thôi." Cố Vi Vi đưa cuốn truyện tranh thiếu nhi cho anh, đứng dậy nhường chỗ cho anh.
Phó Hàn Tranh nghiêm túc giở cuốn truyện tranh thiếu nhi, lông mày càng lúc càng nhăn lại, toàn là câu chuyện về ếch con, gấu trúc nhỏ, thỏ con.
Anh đã từng nói qua rất nhiều bài phát biểu chiến lược kinh doanh, nhưng mà thứ trẻ con như thế này, đúng là chưa từng thử qua.
Anh nhìn qua Cố Vi Vi: "Có thể đổi quyển khác không?"
Cố Vi Vi lại đưa cho anh một quyển nhạc thiếu nhi: "Hay là anh hát cho bọn nó nghe cũng được."
"Vậy thì vẫn nên đọc quyển này đi." Phó Hàn Tranh lấy giọng, giở ra một trang rồi nhẹ nhàng bắt đầu đọc.