Bởi vì cãi nhau ở đền Nogi nên Cố Vi Vi và Nguyên Mộng giận nhau một trận, kết quả lúc về tách ra đi riêng.
Trên đường về, Phó Hàn Tranh dừng ở tiệm hoa, đi xuống mua một bó hoa, đưa cho Cố Vi Vi ngồi ở ghế phụ.
"Tặng em."
Cố Vi Vi nhận lấy: "Tại sao lại tặng hoa cho em?"
Hôm nay cũng không phải là ngày đặc biệt gì?
Phó Hàn Tranh ngồi lên xe, nhìn cô cười đầy cưng chiều dịu dàng.
"Bởi vì anh một lòng một dạ yêu em."
Cố Vi Vi đếm số hoa hồng, vừa vặn mười một bông vừa xinh đẹp vừa thơm ngào ngạt.
Người đàn ông này thật là lãng mạn.
Lúc bọn họ trở về biệt thự, Nguyên Mộng và Nguyên Sóc đã về trước rồi.
Nguyên Mộng vừa thay áo choàng tắm kiểu Nhật, xách một giỏ nhỏ xuống lầu, thấy cô liền nói.
"Em cho chị một cái mặt nạ đi."
"Ban ngày mà đắp mặt nạ cái gì." Cố Vi Vi vừa lẩm bẩm vừa về phòng lấy cho cô ấy.
"Bà dì chuẩn bị đi ngâm suối nước nóng và đắp mặt nạ để mình trẻ hơn một chút." Nguyên Mộng hừ nói.