Cố Vi Vi ngẩn người, nửa tin nửa ngờ hỏi một câu.
"Thật sự trở về hôm nay?"
"Lập tức phải đến sân bay đón rồi, cho nên tạm thời em vẫn không thể ở phòng chị được, dù sao bọn chị đã lâu không gặp, em hiểu mà." Nguyên Mộng nói xong, còn mờ ám chớp mắt với cô.
Cố Vi Vi bĩu môi, không cần nghĩ cũng biết, buổi tối bọn họ sẽ trình diễn tiết mục giới hạn thiếu nhi.
Quên đi, ngủ phòng ngủ chính liền ngủ phòng ngủ chính, dù sao cũng không phải là một buổi tối.
Phó Hàn Tranh ngoại trừ thừa dịp cô ngủ hôn trộm cô, cũng không có hành động quá mức gì khác.
"Còn có, mặc kệ em muốn hỏi cái gì, ngày mai hãy hỏi." Nguyên Mộng thông báo.
"Tại sao?"
Cố Vi Vi bất mãn, cô đợi nhiều ngày như vậy, thật vất vả đợi được Nguyên Sóc trở lại, cô còn phải chờ một buổi tối.
"Làm ơn đi, bởi vì chuyện của em, vợ chồng bọn chị đã rất lâu không đoàn tụ." Nguyên Mộng nói.