Phó Hàn Tranh trở về phòng ngủ chính thay quần áo ở nhà thoải mái trước, rửa mặt đi qua nói.
"Thừa dịp con bé còn ngủ, để anh bế một lúc, em đi thay quần áo đi."
Cố Vi Vi thật cẩn thận giao Điềm Điềm cho Phó Hàn Tranh, đang chuẩn bị lên tầng thay quần áo, lại nghe Phó Hàn Tranh nói.
"Bên phòng giữ quần áo ở kia có, không cần đi lên tầng."
Cố Vi Vi quay đầu nhìn anh một cái, đi đến căn phòng ở cạnh phòng ngủ chính, trong phòng giữ quần áo, một nửa là âu phục và đồ ở nhà của Phó Hàn Tranh, còn có cà vạt, cùng tủ đồng hồ và nút tay áo.
Những nơi khác, tất cả đều là quần áo và túi xách đắt tiền của phụ nữ, các loại giày, trong phòng giữ quần áo còn bày một tủ đựng đủ các loại trang sức quý giá.
Cô nhìn quần áo xung quanh phòng giữ đồ, thật ra ở rất nhiều nơi trong căn nhà này đều nhìn ra được cô và Phó Hàn Tranh đã sống chung một chỗ rất nhiều năm.
Chỉ là, bởi vì trí nhớ mấy năm đều trống rỗng, khiến cô có rất nhiều chuyện không rõ.