Phó Hàn Tranh xác định không phải sốt, hỏi.
"Là đau đầu?"
Hình như sau khi trở về cô thường xuyên đau đầu, đôi khi nghiêm trọng phải uống thuốc giảm đau mới giảm bớt.
"Không phải." Cố Vi Vi bước nhanh xuống tầng, đến tủ lạnh mở bình nước đá.
Kết quả, còn chưa uống đã bị Phó Hàn Tranh giành lấy.
Sau đó, anh rót cho cô một cốc nước ấm.
"Uống cái này."
Cố Vi Vi cầm cốc nước nóng, nét mặt phân vân có nên uống hay không.
Phó Hàn Tranh thấy cô không uống, cho rằng cô vẫn muốn uống nước đá.
Vì thế, nói thẳng.
" Kỳ kinh nguyệt sắp đến, uống nước lạnh không tốt."
Tay cầm cốc của Cố Vi Vi run lên, cô ngửa đầu uống hết cốc nước rồi trực tiếp lên tầng quay về phòng Nguyên Mộng.
Phó Hàn Tranh thấy cô lên tầng mới trở về phòng ngủ chính nghỉ ngơi, nhưng lại cảm thấy trong ngực trống trải, có chút khó ngủ.
Mà Cố Vi Vi trên tầng cũng khó có thể đi vào giấc ngủ giống anh.