Bởi vì nghĩ đến chuyện hai người sẽ đi đăng ký kết hôn vào ngày sinh nhật của Phó Hàn Tranh, cho nên mấy người Cố Vi Vi không nhắc đến chuyện này nữa.
Ở trước mặt Phó Thời Dịch, mấy người bà Phó cũng giữ kín như bưng, không nói gì đến đề tài này, dù sao hai tên nhóc này không phải là người biết giữ miệng.
Bởi vì ngủ hơn mười tiếng, cuối cùng Cố Vi Vi hơi có tinh thần.
Vừa ngồi xuống nhà ăn, bà Phó đã nói với người giúp việc.
"Đã hâm xong canh bồ câu chưa, cô mang lên cho Vi Vi, để con bé uống lúc còn nóng."
"Vâng." Sau khi nói xong, người giúp việc nhanh chóng bưng canh cho Cố Vi Vi.
Phó Thời Dịch liếc nhìn sang rồi hỏi.
"Còn nữa không ạ?"
"Vẫn còn trong nồi, lát nữa con mang đến công ty cho Hàn Tranh và Thời Khâm nhé." Bà Phó nói.
"Làm sao lại không có phần của con thế?" Phó Thời Dịch kháng nghị.
Không nói đến những thứ khác, tay nghề nấu canh của mẹ anh ta là số một.