Chapter 1807 - Chương 1807: Thật ra… Anh nhớ em lắm

Cố Vi Vi ngủ một giấc đến tận nửa đêm, cô bị điện thoại của Nguyên Mộng gọi đến đánh thức.

Cô rời giường, nghe điện thoại.

"Bà cô của em ơi, hơn nửa đêm chị còn gọi điện thoại, tốt xấu gì chị cũng nên nhìn thời gian chứ."

Nguyên Mộng nghe xong liền nhỏ giọng hỏi.

"Chị quấy rầy đến chuyện riêng của hai người à?"

"Có gì thì chị mau nói đi." Cố Vi Vi ngáp một cái, đưa tay vuốt ve món đồ chơi bằng bông, có lẽ buổi trưa, Điềm Điềm lấy xuống chơi.

Trong điện thoại, giọng nói của Nguyên Mộng hiếm khi nghiêm túc như thế, cô ấy nói.

"Thí nghiệm kia của Cố Tư Đình, em thật sự không cảm thấy có gì khác thường ư?"

"Không có." Cố Vi Vi trả lời.

Ở đâu dây bên kia, Nguyên Mộng nói:

"Bọn chị đã điều tra người của phòng thí nghiệm, bọn họ nói thí nghiệm rất thành công, bọn họ đã bí mật thử nghiệm trên một số người, tất cả đều thành công, chỉ có trên người của em là mất tác dụng, quá kỳ lạ."

This is the end of Part One, download Chereads app to continue:

DOWNLOAD APP FOR FREEVIEW OTHER BOOKS