Chapter 1804 - Chương 1804: Giọng nói non nớt

Lúc hai người bọn họ trở lại khu nhà cũ của họ Phó đã là hơn tám giờ sáng.

Bà Phó vừa cho hai đứa nhỏ mặc quần áo xong, đang để bảo mẫu pha sữa bột liền nghe thấy quản gia nói cậu chủ cả đã về.

Cho nên, bà bế Hữu Hữu vừa mặc xong quần áo đi ra.

"Hữu Hữu, cháu nhìn xem, mẹ về rồi."

Cố Vi Vi bế con trai, đau lòng hôn lên trán cậu bé hai cái, tràn đầy tình thương của mẹ.

Phó Hàn Tranh bế con gái từ trên tay bảo mẫu lên, để cho cô có thể nhìn thấy hai đứa nhỏ.

"Trước đó Hữu Hữu biết gọi cha rồi."

Cố Vi Vi ngạc nhiên nhìn về phía cậu con trai đang nằm trong ngực mình:

"Thằng bé biết gọi ba rồi ư, giỏi như vậy?"

Bàn tay nhỏ của Hữu Hữu giữ lấy áo cô, nghe thấy cô nói cha, cậu bé lập tức gọi theo: "Cha cha…"

Phó Hàn Tranh nghe thấy giọng nói non nớt của con trai gọi mình là cha, trong lòng anh cảm thấy mềm nhũn.

Bà Phó rất vui: "Thằng bé biết gọi cha rồi, một hai tháng nữa là có thể gọi được ông bà nội."

This is the end of Part One, download Chereads app to continue:

DOWNLOAD APP FOR FREEVIEW OTHER BOOKS