Bóng đêm thâm trầm, Phó Hàn Tranh mang theo hơi lạnh, lạnh lùng nhìn dáng vẻ kinh ngạc của Cố Tư Đình.
"Anh bắt cóc con trai tôi, uy hiếp vợ tôi, vì sao tôi không thể đến đây?"
Dĩ nhiên, mục đích chủ yếu anh đến đây không phải là tìm Cố Tư Đình, mà là đón Cố Vi Vi về nhà.
"Anh đến tính toán với tôi?" Cố Tư Đình lạnh lùng nở nụ cười chế giễu:
"Cô ấy là do nhà họ Cố nuôi lớn, cô ấy là do tôi dùng mạng mình để đổi lại, anh dựa vào đâu để cướp đi cô ấy, dựa vào cái gì?"
Anh ta phải trả giá đắt nhiều như thế mới có thể đổi lại được Vi Vi, dựa vào cái gì lại tác thành cho Phó Hàn Tranh.
"Nếu như anh lấy cách thức bình thường để một lần nữa theo đuổi cô ấy, có lẽ tôi còn có thể cạnh tranh công bằng với anh." Phó Hàn Tranh đi đến gần, đối mặt với anh ta, lạnh lùng nói:
"Thế nhưng anh không làm như vậy, anh chỉ muốn coi cô ấy như vật sở hữu của mình, anh chưa từng quan tâm đến cảm nhận của cô ấy."