Nguyên Mộng nghe thấy Phó Hàn Tranh nói như thế, cô ấy suy nghĩ khoảng một phút đồng hồ, ở ngã tư phía trước, cô ấy rẽ vào một con đường, đi tắt đến căn nhà mà bọn họ đã vồ hụt hai lần.
Bọn họ không chỉ bố trí người ở bên dưới chung cư, ngoài ra còn phân hai nhóm người ẩn núp ở trong phòng.
Người Lenine dẫn đi tập hợp lại với nhóm người giám thị, sau đó báo cáo vị trí với bọn họ.
"Người phụ nữ kia quả nhiên là đi về phía chung cư đó."
Nguyên Mộng nghe xong nhìn thoáng qua Phó Hàn Tranh: "Hình như cô ta thật đúng là đi về phía bên này."
Khoảng hơn 10 phút sau, Lenine lại một lần nữa báo cáo.
"Đối tượng đã đi đến gần chung cư."
Nguyên Mộng lập tức tắt đèn ở trong phòng đi, sau đó tìm chỗ ẩn núp.
"Lúc cô ta đi vào, mọi người không được lên tiếng, chờ cô ta đặt đứa bé xuống thì ra tay."
"Tôi khống chế người, các anh cứu đứa nhỏ."
"Ừ." Phó Hàn Tranh trầm giọng lên tiếng.