Thủ Đô của Trung Quốc.
Phó Thời Dịch phát hiện anh trai lại thần bí đi ra ngoài mấy tiếng, chờ đến lúc Phó Hàn Tranh trở về, anh ta phụng phịu hỏi.
"Mấy ngày nay anh rốt cuộc đi làm gì thế? Tốt xấu gì anh cũng nên nói với chúng em một tiếng chứ."
"Anh qua gặp mấy người quan trọng." Phó Hàn Tranh từ trên xe đi xuống, liếc thoáng qua anh ta: "Có manh mối quan trọng nào không?"
Phó Thời Dịch thở dài, lắc đầu nói.
"Người phụ nữ kia giống như mang theo đứa nhỏ bốc hơi vậy, chúng ta đã lật tung cả cái Thủ Đô này rồi."
Phó Hàn Tranh mím môi, ánh mắt anh trở nên thâm trầm khó dò.
"Tìm như thế không phải là biện pháp, chúng ta vẫn nên đổi một con đường khác."
"Một con đường khác ư? Con đường nào? Anh nói sớm đi?" Phó Thời Dịch nghe xong, tinh thần tỉnh táo.
Phó Hàn Tranh liếc nhìn anh ta: "Cậu không cần biết, cậu không giúp đỡ được gì."
"Em á…" Phó Thời Dịch chỉ vào chính mình, tức giận nói: