Phó Thời Dịch và Nguyên Mộng cũng đi theo vào nhìn thoáng qua, thấy đứa nhỏ xa lạ trên giường trẻ sơ sinh, đều tức giận đến phát điên.
"Tôi…" Nguyên Mộng muốn mắng chửi người, nhưng nhìn thoáng qua Cố Vi Vi, cô ấy lại cắn răng nhịn xuống.
Phó Hàn Tranh liếc nhìn Phó Thời Dịch: "Đi lên xe lấy nước cho chị dâu cậu."
Phó Thời Dịch ngẩn người, sau đó nhanh chóng kịp phản ứng liền vội vàng đi xuống lầu, chưa đến vài phút đã mang bình nước ấm đến.
Phó Hàn Tranh nhận lấy, đỡ Cố Vi Vi ngồi xuống ghế.
"Em uống nước đi."
Cố Vi Vi hít sâu một hơi, ép buộc chính mình tỉnh táo lại.
"Đây chính là kẻ đã bế Hữu Hữu đi, anh ta nhất định đã đem Hữu Hữu giấu đi chỗ khác, em muốn đi hỏi anh ta."
"Em uống chút nước rồi chúng ta đi." Phó Hàn Tranh kiên trì nói.
Cố Vi Vi nhận lấy cốc nước, qua loa uống một ngụm, sau đó để cốc nước vào tay Phó Thời Dịch, chuẩn bị đi ra.