Nước A, nhà họ Cố.
Chuông điện thoại reo lên từng hồi chuông, Cố Tư Đình ngồi trên sô pha nhìn chuông điện thoại không ngừng reo lên, không ai bắt máy.
Hơn nữa cũng không để ai bắt điện thoại.
" Tổng giám đốc Cố, có lẽ là điện thoại của cô Vi Vi." Hắc Điền Chí Hùng nhắc nhở.
Lúc này, Phó Hàn Tranh bọn họ đã tìm đứa trẻ khắp nơi trên thế giới, cô Vi Vi cũng biết đứa trẻ là bị anh phái người đi bắt, trong lòng lo lắng thì sẽ gọi điện thoại đến, đây cũng là việc trong dự liệu.
Cố Tư Đình một tay đỡ trán, nhìn chằm chằm chuông điện thoại không ngừng reo lên.
" Đợi bố trí ổn thỏa đứa bé kia, mới có thể cùng cô ấy thương lượng điều kiện."
Hiện tại vẫn chưa có điện thoại báo đứa bé kia đến nơi anh chỉ định, cuộc điện thoại này anh nhận cũng chỉ là cuộc tranh chấp không cần thiết mà thôi.
Điện thoại của nhà họ Cố cũng vậy, điện thoại của Hắc Điền Chí Hùng cũng không ngừng reo lên.