Bây giờ chưa tìm được Hữu Hữu, tâm trạng chị dâu không ổn định, anh ấy đâu còn có tâm tư để xử lý chuyện công việc.
Phó Hàn Tranh khẽ đáp một tiếng rồi cùng Cố Vi Vi lên xe.
Trên đường trở về, những người trên xe ai cũng lo lắng nên rất yên tĩnh.
Nguyên Mộng ngồi ở ghế cạnh tài xế, quay đầu nhìn hai người.
"Mỗi sân bay, bến cảng và cửa khẩu ở thủ đô đều đã canh chừng chặt chẽ rồi, sẽ không để bọn chúng có cơ hội mang cậu bé ra khỏi Trung Quốc."
Nhưng mà thủ đô to như vậy, cho dù canh chừng ở thủ đô, nhưng còn có vô số con đường lớn nhỏ rời khỏi thủ đô, đi đến các vùng khác của Trung Quốc, nếu muốn thắt chặt hoàn toàn thì thực sự không dễ dàng như vậy.
"Đã sắp xếp xong rồi, chỉ là chưa chắc bọn chúng đã mang con đến nước A." Phó Hàn Tranh thở dài.
Bây giờ bọn họ đang công khai tìm kiếm Hữu Hữu, lúc này mang cậu bé tới nước A là quá mạo hiểm.
Huống hồ, bên đó còn có Carman Dorrance luôn theo dõi họ.