Nước đá lạnh lẽo giảm đau đớn chỗ bị thương, làm cô thoải mái không ít.
Chẳng qua, nhìn sắc mặt Phó Hàn Tranh, tâm tình lại không tốt lắm.
"Qua hai ngày thì sẽ tốt, đừng lo."
Nhưng mà, Phó Hàn Tranh không hề bởi vì cô an ủi mà sắc mặt hòa hoãn xuống.
Anh yên lặng lấy đá chườm cho cô tới mười phút, sau đó mới cầm thuốc mỡ cẩn thận bôi lên chỗ bị thương của cô.
"Hiện tại đỡ hơn chưa?"
"Đỡ hơn nhiều." Cố Vi Vi cười gật đầu.
Phó Hàn Tranh nhìn thời gian, "Tiệc mừng thọ hẳn là sắp bắt đầu, đợi một lát rồi chúng ta trở về."
Chờ đợi bữa tiệc như vậy, với anh mà nói thật sự không có gì thú vị.
Cố Vi Vi tính một chút, lúc này Hữu Hữu đã bắt đầu buồn ngủ, đoán chừng qua một lát, Điềm Điềm cũng buồn ngủ theo.
Nếu không quay về, trong chốc lát cả hai đều ngủ mới khó làm.