Sau bữa ăn tối, vẫn không thấy Phó Hàn Tranh trở lại.
Cố Vi Vi uống thuốc cảm xong lại về phòng nằm xuống.
Nửa đêm Phó Hàn Tranh về cũng không biết, nhưng sáng sớm tỉnh lại thì thấy anh nằm bên cạnh.
Phó Hàn Tranh nghe tiếng chuông đồng hồ báo thức vang lên, mở mắt ra, nghiêng đầu thấy cô thì lười biếng hỏi.
"Em tỉnh khi nào?"
"Mấy phút trước." Cố Vi Vi mỉm cười nói.
Phó Hàn Tranh rời giường, rót cho cô ly nước nóng trước rồi mới rửa mặt thay quần áo.
Cố Vi Vi nhân lúc anh thay đồ thì đi rửa mặt đánh răng, mặc đồ ở nhà cùng anh ăn sáng.
Phó Hàn Tranh ăn xong, nhìn đồng hồ chuẩn bị ra cửa.
"Buổi trưa có mấy cuộc họp quan trọng, khi nào xong anh sẽ về đưa em đến bệnh viện."
"Ừm."
Cố Vi Vi gật đầu, đứng dậy ôm anh một cái tiễn ra cửa.
Hai đứa bé ở nhà cũ, Phó Hàn Tranh lại không có ở đây, ngay cả Nguyên Mộng cũng không thấy bóng dáng.