Sau khi cô nói chuyện với Phó Hàn Tranh xong thì nhìn đồng hồ nói.
"Thời gian không còn sớm, chuẩn bị một chút rồi tiếp tục đi thôi."
"Lát nữa trở về sẽ nói với Phó Hàn Tranh thế nào?" Nguyên Mộng có chút lo lắng nói.
Bình thường cô ấy không sợ Phó Hàn Tranh, nhưng khi xảy ra chuyện, đối mặt với Phó Hàn Tranh nổi giận thì cô ấy cũng rất sợ hãi.
Ánh mắt kia vừa lạnh lùng vừa sắc bén như muốn róc xương lóc thịt người khác vậy.
"Em sẽ nói với anh ấy, được chưa." Cố Vi Vi cười nói.
Lần này thì Nguyên Mộng yên tâm rồi, lập tức nói.
"Chỉ chờ em nói câu này thôi."
Nói xong, nghiêng đầu hét to về phía Lenine, chuẩn bị lên xe tiếp tục đi.
Cố Vi Vi nhìn Hắc Điền Huệ Tử vẫn ngồi bên lề đường, nói.
"Em sẽ giải thích bên Phó Hàn Tranh, chị giúp em đưa Huệ Tử đến bệnh viện, lát nữa em sẽ qua đó."
Vốn định đưa cô ấy đi bệnh viện, nhưng nếu cô đến bệnh viện thì khẳng định Phó Hàn Tranh lại nghĩ cô bị thương nặng.