Trong phòng bệnh, hai người Cố Vi Vi rời đi, vợ chồng nhà họ Lạc lại đi ra ngoài mua đồ.
Cho nên trong phòng chỉ còn lại có Cổ Vân Triệt ở cùng cô ấy.
"Em muốn ăn gì không?"
"Bác sĩ dặn em không được ăn trong hai ngày." Lạc Thiên Thiên nói.
Cổ Vân Triệt khẽ gật đầu, chỉ yên lặng ngồi ở cạnh giường.
"Quan hệ giữa em và bọn họ rất tốt à?"
Lạc Thiên Thiên ý thức được anh ta đang hỏi đến Vi Vi và Nguyên Mộng, cô ấy thản nhiên gật đầu nói.
"Vi Vi là bạn học chung trường cấp ba của em, cô ấy dạy em và Kỷ Trình đánh đàn dương cầm, cho nên chúng em trở thành bạn với nhau, em quen chị Nguyên Mộng qua Vi Vi."
Cổ Vân Triệt dường như có điều suy nghĩ, anh ta khẽ gật đầu, sau một lúc do dự, anh ta nói.
"Bọn họ muốn em làm gì?"
Lạc Thiên Thiên hơi ngạc nhiên: "Bảo em làm gì là sao?"
"Nếu không phải bọn họ, vậy Phó Hàn Tranh bảo em làm gì?" Cổ Vân Triệt hỏi thẳng.