Cho tới bây giờ Lê Hinh Nhi còn không thể tin được, người từng khiến cô ta vô cùng chán ghét, lại được gả cho Phó Hàn Tranh làm bà Phó.
Cô ta không cam lòng hạ thấp mình trước mặt cô, nhưng đối mặt với nhà họ Phó sau lưng cô, cô ta không có quyền lựa chọn.
"Mộ Vi Vi, là tại cô không nói cô là bà Phó sớm, nên mới gây ra hiểu lầm."
Cố Vi Vi cười lạnh, "Tôi có nghĩa vụ phải nói với cô tôi là bà Phó?"
Nếu cô không phải bà Phó, thì cô ta có thể tùy ý ô nhục chửi bới, còn nếu cô là bà Phó, cô ta sẽ nịnh bợ lấy lòng.
"Là cô cố ý, cố ý muốn chúng tôi đắc tội cô." Lê Hinh Nhi nói.
Nếu Cố Vi Vi nói sớm, bọn họ sẽ không châm chọc cô nữa, cô lại cố ý không nói, còn không phải là muốn mượn tay Phó Hàn Tranh vả mặt bọn họ sao.
"Nếu mấy người có thể quản tốt cái miệng của mình, tôi nói hay không nói thì có liên quan gì?" Cố Vi Vi lạnh nhạt cười, nói: