Cố Vi Vi mím môi cười khẽ, không phủ nhận suy đoán của cô ấy.
Nói là đi xã giao, phỏng chừng cũng chỉ là xuất hiện cho có, sau đó bọn họ sẽ rời đi.
Kỷ Trình nghe xong, bất mãn kháng nghị.
"Cậu với tổng giám đốc nhà cậu ngày nào cũng ở bên nhau, đã bao lâu không ăn cơm với bọn mình rồi, cậu trọng sắc khinh bạn như vậy, không thấy cắn rứt lương tâm sao?"
Cố Vi Vi cười khẽ: "Chắc mình là người không có lương tâm, cho nên không thấy cắn rứt."
Ba người cười cười nói nói ra khỏi MG, ngay sau đó lái xe đi một quán trà thanh tĩnh trên đường đi bộ gần đó.
Cố Vi Vi gọi một bình hồng trà và chút quả khô, ba người đặt đồ xuống nghỉ ngơi trong phòng đơn.
Lạc Thiên Thiên lấy bản nhạc trong túi xách ra, rồi đưa ghi âm cho cô.
"Phim mới của đạo diễn Mạc có bối cảnh là Thượng Hải xưa, đây là bản sơ thảo mình còn chưa đưa cho ông ấy."