Phó Hàn Tranh làm lơ câu nói của mấy người, thả con trai lại ghế ngồi, rồi đưa cho cậu bé một món đồ chơi.
Sau đó, tự mình ngồi xuống thuận miệng hỏi một câu.
"Chuyện nhà họ Hà thế nào rồi?"
"Chỉ riêng vấn đề đấu thầu của Hằng Dương số 2, cũng khiến họ bị phạt một khoản kếch xù, còn tội trốn thuế nữa, dù sao thì tổn thất rất lớn." Phó Thời Khâm kiêu ngạo báo cáo thành quả của mình.
Nếu nhà họ Hà không chọc tới bọn họ thì bọn họ sẽ tiếp tục im lặng kiếm số tiền lớn, cũng không liên quan gì tới bọn họ.
Nếu như may mắn, cả đời chuyện này cũng không bị điều tra ra, còn lỡ chẳng may, có lẽ sẽ có một ngày bị những người khác khui ra.
Đã muốn ngáng chân bọn họ, nếu bọn họ không ỷ thế hiếp người, không phải khiến người ta thất vọng rồi sao.
"Chỉ cần không làm loạn nữa thì dạy một bài học là đủ rồi." Phó Hàn Tranh lạnh nhạt nói.