Cả nhà nhìn thấy bà Ngụy tới, lúc này mới dừng cãi nhau.
"Bác, sao hai người lại đến đây?" Hà Húc hỏi.
Ngụy Tử Đình lạnh mắt nhìn về phía bà Hà, nói:
"Mợ, mợ điên rồi sao, đi tìm truyền thông gây sự, nói nhà họ Phó ỷ thế hiếp người?"
Nhà họ Phó có ỷ thế hiếp người thật thì bọn họ cũng không có năng lực làm cái gì. Đừng nói là nhà họ Hà, kể cả nhà họ Ngụy đắc tội nhà họ Phó, cũng sẽ giống như trứng chọi đá, bọ ngựa đấu xe.
Bà ta chọc phiền toán ở trung tâm giáo dục còn chưa đủ, quay ra còn tìm truyền thông đòi chết đòi sống lên án nhà họ Phó sai.
"Mợ làm những thứ này còn không phải là vì bảo vệ công ty của anh họ cháu sao?" Bà Hà nhìn lướt qua bà Ngụy và Ngụy Tử Đình, nói:
"Mấy người không hỗ trợ thì thôi đi, còn ở đây vung tay múa chân làm gì?"
"Mợ làm như vậy không phải giúp anh ấy mà là hại chết anh ấy." Ngụy Tử Đình trầm giọng quát.