Một cô gái có thể làm cho Phó Hàn Tranh yêu, có năng lực làm cho Tần Mạn đánh giá như vậy, là kiểu thần thánh đâu ra đây.
Nhưng mà cho dù bọn họ có hỏi thế nào, Phó Thời Khâm và Tần Mạn đều không tiết lộ thêm.
Tần Mạn nhìn đồng hồ, mở miệng nói,
"Mấy đứa ăn trước đi, lát nữa Tiểu Luật chờ cô cùng về."
"Cháu biết rồi cô." Tần Luật nhẹ nhàng gật đầu.
Phó Thời Khâm còn đang bị mọi người bám dính lì lợm hỏi thăm chuyện chị dâu cậu ta.
Nhưng mà lúc này lại sống chết không chịu lộ ra nhiều hơn nữa.
Bọn họ không hỏi được anh ta, dứt khoát tự mình suy đoán.
"Không lẽ là Mạnh Như Nhã, lúc trước không phải bà Phó rất hài lòng cô ta sao?"
"Xì, Mạnh Như Nhã như vậy, nếu kết hôn với Phó Hàn Tranh thì đã sớm thông báo khắp nơi, cả địa cầu này đều biết rồi."
"Đúng vậy, ánh mắt cậu kiểu gì thế? Bóng lưng kia, Mạnh Như Nhã có thể so sánh sao?"