"Solo thì solo." Phó Thời Khâm thật sự dừng xe ở ven đường.
Sau đó, hai người cùng nhau xuống xe, đứng ở bên lề đường dỗi nhau đến đỏ mặt tía tai.
Đinh Đông Đông và Lăng Hiểu bất đắc dĩ nhìn nhau, cũng xuống xe theo.
Lúc Lăng Hiểu chuẩn bị đi qua khuyên giải, Đinh Đông Đông lại kéo người lại.
"Không cần khuyên, hai người bọn họ chính là cái đức hạnh kia."
"Nhưng mà..." Lăng Hiểu nhìn hai người rất có xu thế muốn lao vào đánh nhau, không thể nào yên tâm.
Đinh Đông Đông thấy nhiều nhưng không trách, trực tiếp ở ven đường gọi xe.
"Đi thôi, vừa lúc tiện đường, chúng ta về cùng nhau."
"Vậy hai người họ…" Lăng Hiểu nhìn Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch, hiển nhiên không yên tâm cứ như vậy rời đi.
"Lớn như vậy rồi, còn có thể xảy ra chuyện gì, đi thôi."
Đinh Đông Đông kéo Lăng Hiểu lên xe, trực tiếp về nhà trước.
Ban đầu Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch còn đứng ở bên đường dỗi nhau, cuối cùng trực tiếp bắt đầu PK hít đất.