Cổ Vân Triệt là một người luôn giữ cảnh giác với mọi thứ xung quanh, bên người chỉ cần có một chút động tĩnh rất nhỏ cũng sẽ theo phản xạ có điều kiện tỉnh lại.
Chẳng qua, anh ta còn chưa nghĩ tốt nên từ biệt như thế nào với Lạc Thiên Thiên, cho nên giả vờ chưa tỉnh lại.
Cổ Vân Triệt không nghĩ đến là cô ấy cứ như vậy rời đi, trước khi đi lại còn hôn anh ta.
Anh ta chậm rãi duỗi tay xoa môi, trong lúc nhất thời vẻ mặt có chút bừng tỉnh.
Ở lúc cô ấy tới gần, anh ta vốn có thể tỉnh lại ngăn cản, nhưng lúc ấy anh ta thế mà lại không hề nghĩ tới việc đó.
Qua một lúc lâu, Cổ Vân Triệt suy sụp nhắm mắt dựa vào sô pha thở dài.
Rõ ràng cắt đứt với anh ta và Lạc Thiên Thiên mới là cách chính xác nhất, anh ta cùng cô ấy căn bản không thể có kết quả tốt, nhưng mà Cổ Vân Triệt lại không có cách nào nhẫn tâm cắt đứt qua lại từ đây.