Cố Vi Vi nhìn thoáng qua Phó Hàn Tranh đang ngồi đối diện mình, bất đắc dĩ đồng ý nói.
"Ừm, tôi biết rồi, còn gì nữa không?"
"Hết rồi." Kiều Lâm nói xong, vẫn không quên dặn dò.
"Tài hoa của cô, căn bản không cần dựa vào đùi của ông chủ lớn, quan hệ của các người mà lộ ra ánh sáng thì đối với cô hại lớn hơn lợi."
"Biết rồi, người đại diện Kiều Đại." Cố Vi Vi cúp điện thoại, nhìn về phía Phó Hàn Tranh ở đối diện, "Cái buổi trực tiếp đấu giá hôm ấy chúng ta cùng nhau lên sân khấu đã khiến fan hâm mộ giống như ngửi được cái gì đó rồi."
"Ngửi được hương vị của thức ăn cho chó?" Phó Thời Dịch cười hỏi.
Không phải chỉ là lên sân khấu xuống sân khấu anh trai của cậu ta giúp cô một tay, những fan hâm mộ này đã có thể suy diễn ra tiểu thuyết tình cảm tổng giám đốc bá đạo yêu tôi tám trăm vạn chữ rồi.
"Muốn tôi làm cái gì không?" Phó Hàn Tranh trực tiếp hỏi trọng điểm.
Cố Vi Vi mang vẻ mặt rầu rĩ, nói.