Bên kia, Nguyên Mộng biết ba người lớn nhà họ Phó đang nhìn mình thì càng phóng túng hơn.
Không chỉ mang cô gái kia đi mua đủ loại đồ, cuối cùng còn thuê phòng khách sạn, trước mắt thì chuyện bắt cá hai tay đã chắc chắn, tạo nên hình tượng nam cặn bã.
Mấy người bà Phó ngồi ở quán cà phê đối diện khách sạn, nhưng ánh mắt đều nhìn chằm chằm vào cửa khách sạn.
Ban ngày còn đặc biệt chạy đi thuê phòng, không cần nghĩ cũng biết để làm gì.
"Chuyện này, rốt cuộc phải làm sao bây giờ?"
"Tất nhiên là nói cho Cố Vi Vi biết bộ mặt thật sự của tên tiểu bạch kiểm này." Phó Thắng Anh tức giận nói.
Một chút thôi ông cũng không muốn nhìn thấy hai đứa bé bị ảnh hưởng bởi cha dượng như vậy
Bà Phó có chút do dự: "Dù sao đây cũng là chuyện riêng của người ta, chúng ta đi gây rối thì có chút khó coi."
"Sao lại khó coi, nói thẳng chuyện này ra thì người kia mới rời đi." Bà cụ Phó nói.