Cố Vi Vi im lặng nhìn Phó Hàn Tranh một chút rồi nói, "Anh nói là. . ."
Phó Hàn Tranh duỗi cánh tay ra ôm lấy cả bờ vai của cô, ấm giọng trấn an nói.
"Carman Dorrance không đến mức dễ dàng gặp chuyện như vậy, lần này lại tuyên bố loại mệnh lệnh này sau khi bị thương, chắc chắn là có suy nghĩ riêng."
Nhiều năm như vậy, biết bao người muốn ám sát Carman Dorrance, nhưng chưa người nào thành công.
Lần này, vậy mà dễ dàng bị người ta hãm hại như vậy.
Cố Vi Vi mím môi trầm mặc, mặc dù ngẫm lại cũng có mấy phần lý lẽ, thế nhưng bọn họ không ở đó nên tất cả chỉ là suy đoán về bên đó mà thôi.
Mặc dù cô và Carman Dorrance chỉ vội vàng gặp nhau mấy lần, thậm chí chưa từng nhận nhau.
Thế nhưng mà, hai bên luôn không can thiệp vào chuyện của nhau, nhưng lại quan tâm an nguy của đối phương.
Khi nghe được tin ông ấy gặp chuyện, cô thực sự không có cách nào bình tĩnh được nữa.
Nguyên Mộng liếc nhìn Cố Vi Vi đang lo lắng, khuyên.