Phó Thời Khâm im lặng ngồi một bên, nhìn cha mẹ sốt ruột đến phát hỏa, tất cả đều nằm trong dự kiến.
Bà cụ Phó nghỉ trưa dậy, vừa đến phòng khách thấy Phó Thắng Anh và bà Phó đứng ngồi không yên, giống như xảy ra chuyện lớn.
"Xảy ra chuyện gì, người nào cũng khẩn trương như vậy?"
Bà Phó đứng dậy đỡ bà cụ Phó ngồi xuống: "Hôm này không phải con đến xem biệt thự cho ông Du muốn về nước định cư sao, ở đó gặp được Cố Vi Vi."
"Gặp thì gặp, mấy người khẩn trương cái gì?" Bà cụ Phó nhìn vẻ mặt lo âu của Phó Thắng Anh, đã về hưu nhiều năm nhưng hiếm thấy ông lo lắng như vậy
"Chúng con không chỉ thấy con bé còn thấy nó mang theo hai đứa bé?" Bà Phó nói.
"Hai đứa bé?" Bà cụ Phó khó hiểu.
Phó Thắng Anh thấy bà Phó vẫn chưa nói đến, gấp gáp lên tiếng.
"Là hai đứa nhỏ có dáng vẻ rất giống Hàn Tranh, mẹ không biết đâu, bé trai kia thật sự giống như đúc với Hàn Tranh khi còn bé."
Bà cụ Phó vừa nghe xong, khó tin bà mẹ Phó và Phó Thời Khâm.