"Cũng không phải quá đáng, ban đầu người ta mang thai thì bị ép người ta ly hôn với anh hai, bây giờ phát hiện người ta sinh hai đứa bé lại muốn cướp đi, vậy thì chúng ta chiếm toàn bộ tiện nghi sao?" Phó Thời Khâm đợi cơ hội để châm chọc cha mình.
Phó Thắng Anh đuối lý, không phản bác anh được, chỉ nói.
"Dù sao hai đứa bé này nhất định phải về nhà họ Phó, nhìn bây giờ con bé đang qua lại với loại đàn ông gì chứ?"
Vừa nghĩ đến người đàn ông du côn lúc nãy, bà Phó cũng lo lắng theo.
"Làm sao con bé có thể giao con cho một người như vậy được, đứa bé còn nhỏ mà hít phải khói thuốc của người khác, nếu bọn họ thật sự ở chung với nhau, tương lai làm sao có thể đối xử tốt với chúng được."
"Không phải, người kia nhìn qua là không phải người tốt rồi." Phó Thắng Anh nói theo.
Phó Thời Khâm nghe, kinh ngạc nhíu mày, sao đột nhiên cảm thấy Nguyên Mộng bày trò nói là bạn trai chị dâu, ngược lại như đang giúp đỡ cho bọn họ vậy.