Nguyên Mộng vừa tỏ vẻ đồng ý, xoay tay lấy một cái bật lửa, vừa nói.
"Dù sao hiện tại cũng có trong tay hai bảo bối trợ giúp, không có gì phải sợ."
Dù người lớn trong nhà họ Phó có xa cách với cô thế nào đi chăng nữa, chỉ cần thấy cháu gái nhỏ đáng yêu thì sẽ không cự tuyệt được đâu.
"Chỉ mong tất cả mọi chuyện đều thuận lợi." Cố Vi Vi vô cớ mà buồn thở dài.
Con cũng đã được nửa tuổi rồi, nếu em cùng Phó Hàn Tranh vẫn không thể tái hôn, ngộ nhỡ sau này nó hỏi vì sao cha mẹ không ở cùng nhau, em định giải thích với nó như thế nào?
Nguyên Mộng bưng tách trà, nhấp một ngụm, nhún nhún vai nói.
"Nếu bọn họ không đồng ý tái hôn thì cũng đừng mong cháu của họ có thể quay về nhà họ Phó, muốn cháu trở về thì phải chấp nhận mẹ của hai đứa bé là em."
"Nghe xong em thấy mình giống như đồ khuyến mãi trong chương trình mua hai tặng một vậy?" Cố Vi Vi nhíu mày nói.