Cố Vi Vi nhanh chóng mặc áo quần cho con trai rồi giao cho bà vú, tự mình tới bế con gái ở chỗ Nguyên Mộng.
Tiểu Nguyên Bảo vẫn còn mờ mịt không hiểu chuyện gì.
" Mẹ ơi, thế nào là vợ tương lai ạ?".
"Ừm.! Vấn đề này có chút khó giải thích".
Nguyên Mộng bối rối gãi đầu, Tiểu Nguyên bảo mới 4 tuổi làm sao có thể hiểu mấy chuyện này.
"Tiểu Nguyên Bảo đừng nghe mẹ con nói, đây là em gái, kia là em trai. Tiểu Nguyên Bảo là anh trai." Cố Vi Vi nhẹ nhàng giải thích.
"Con là anh trai ư?" Tiểu Nguyên Bảo vui vẻ hỏi lại.
"Đúng vậy, con là anh trai của các em." Cố Vi Vi cười nói.
Hơn một năm không gặp, Tiểu Nguyên Bảo cao lên không ít, dáng vóc cũng đã ít nhiều thay đổi, đã có dáng dấp của một tiểu soái ca.
Tiểu Nguyên Bảo nghe vậy, vui vẻ đưa đồ chơi và đồ ăn vặt tới chia cho các em.
Cố Vi Vi nhìn Tiểu Nguyên Bảo ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy, nhỏ giọng trêu chọc Nguyên Mộng.