Có lẽ do đã lâu không hôn thân mật như thế này, hai người đều không nỡ dừng lại, vừa chuyên chú vừa say mê hôn môi người kia.
Cố Vi Vi dần bị hôn đến bủn rủn tay chân, nếu không phải có Phó Hàn Tranh ôm lấy eo thì suýt nữa ngay cả đứng cũng đứng không vững được rồi.
Trước khi để mất lý trí Phó Hàn Tranh kịp thời chấm dứt nụ hôn dài, khẽ thơm lên trán cô.
"Cũng muộn rồi, về thôi."
Cố Vi Vi ngơ ngác gật gật đầu, ngồi trên xe vỗ vỗ gò má nóng bừng của mình, chỉ là một nụ hôn mà thôi, suýt thì đứng không vững nữa.
Phó Hàn Tranh đứng ngoài xe hít một hơi thật sâu mới mở cửa xe ngồi vào trong, chuẩn bị lái xe về nhà.
"Ghế sau còn có quà đầy tháng của các con."
Cố Vi Vi nghe lời này, xoay người cầm túi giấy đựng đồ ở phía sau mở ra xem, là hai chiếc vòng tay bằng vàng nguyên chất được thiết kế cực kì tinh tế, còn gắn cả chiếc chuông nhỏ nhỏ.