Sau khi Cố Vi Vi nghe xong thì dở khóc dở cười.
"Nhất định phải làm đến mức này sao?"
Mặc dù đã biết trước sẽ phải diễn một màn kịch cẩu huyết cho trưởng bối nhà họ Phó xem.
Nhưng cô sợ đến lúc đó mình không được làm được.
"Nếu trực tiếp nói với bọn họ thì bọn họ sẽ không dễ dàng chấp nhận như vậy, ngược lại sẽ tức giận bởi vì chúng ta giấu bọn họ mà sống chung với nhau." Phó Hàn Tranh nói.
Cho nên, chuyện hai người sống chung ở Dubai, tuyệt đối không thể để trong nhà biết được.
Chỉ cần che giấu chuyện này, khi bọn họ biết sự tồn tại của hai đứa bé thì nhất định sẽ trăm phương ngàn kế đưa hai đứa bé trở về Phó gia.
Nếu cô kiên trì không cho phép, bọn họ sẽ vì hai đứa trẻ mà nhất định sẽ thỏa hiệp cho hai người phục hôn.
"Hình như cũng có chút đạo lý."
"Chỉ cần đạt được mục đích, quá trình như thế nào thì không quan trọng." Phó Hàn Tranh ôm cô, cười nói.
Hai người đang nói chuyện thì con gái nhỏ Điềm Điềm cũng tỉnh.