Theo động tĩnh trong bụng càng ngày càng rỗ ràng thì giấc ngủ của Cố Vi Vi cũng dần dần trở thành vấn đề.
Cũng may, ở bên này công việc của Phó Hàn Tranh cũng dần dần ổn định lại, thời gian ở bên cô cũng nhiều.
Trừ phi có chuyện vô cùng quan trọng thì cơ bản cũng là hai ngày đi công ty một lần, giao phó phía dưới công việc cần phải làm xong thì sẽ trở về bên cô ngay.
Buổi sáng theo cô đi phòng Yoga học tập, sau đó lại theo cô dùng bữa sáng, rồi sau đó cùng nhau học tập bảo mẫu cách chăm sóc bé con.
Mọi thứ đều rất tốt, ngoại trừ mỗi ngày hai đứa bé nghịch ngợm ở trong bụng cô.
Có đôi khi sẽ hung hăng đá cô một cái, có đôi khi phần bụng sẽ nhô lên chỗ này, có đôi khi sẽ nhô lên chỗ kia, hoàn toàn làm cho người ta không đoán được bọn nó làm gì ở bên trong.
Mỗi lần anh thấy đều vô cùng lo sợ, nhưng Cố Vi Vi lúc nào thấy bọn nó động đậy thì vui sướng không thôi, cho dù là bọn nó đá mạnh đến nỗi cô phải hít một hơi.