(*Cẩu huyết (máu chó): những tình tiết có thể nói là kinh điển của kinh điển, quen thuộc đến nỗi nhàm chán, đôi khi rất sến, không có gì mới mẻ gây ức chế cho người đọc.)
"Kế hoạch thích hợp ư?" Cố Vi Vi nhướn mày hỏi.
Phó Thời Dịch gật đầu, vừa đi đến chỗ bọn họ, vừa phân tích tình hình.
"Bây giờ cha và bà nội đang sốt ruột được ôm cháu, cho nên bánh bao nhỏ rất quan trọng, nhưng làm thế nào để bánh bao nhỏ trở thành trợ lực, chuyện này cần lên kế hoạch."
"Nghe rất có đạo lý." Cố Vi Vi khẽ cười nói.
Phó Hàn Tranh im lặng lắng nghe, không đưa ra ý kiến gì.
Những lời Phó Thời Dịch vừa nói, anh đương nhiên biết, đồng thời anh đã sớm có tính toán cho riêng mình,
"Hơn nữa, chuyện anh cả và chị đang ở Dubai và chuyện tuy hai người đã ly hôn nhưng vẫn còn qua lại, ngàn vạn lần không thể nói cho cha và bà biết, nếu không sẽ phản tác dụng." Phó Thời Dịch liếc thoáng qua anh cả và chị dâu, nói: