Trên lầu ngoại trừ phòng làm việc của Phó Hàn Tranh thì còn có một căn phòng dành cho người giúp việc ở lại để chăm sóc cho cô, mấy phòng khác đều bỏ trống.
"Bố cục của tầng một quả thật không bằng trên lầu, nhưng thân thể em càng lúc càng không tiện, ở lầu một thuận tiện và an toàn hơn."
Sau khi Phó Hàn Tranh đưa cô đi thăm quan hết trên lầu, anh cẩn thận đỡ cô xuống.
"Anh suy nghĩ rất chu đáo." Cố Vi Vi vui vẻ nói.
Có lẽ qua hai tháng nữa, để cho cô leo lên leo xuống cũng đủ cho cô mệt lả.
Hơn nữa ngộ nhỡ bước hụt, đó mới thật sự nghiêm trọng. Cho nên suy nghĩ của anh là hoàn toàn hợp lý và chu đáo.
"Em muốn nghỉ ngơi một lát, hay là đến chỗ bác sĩ?" Phó Hàn Tranh hỏi.
Trước khi bọn họ tới đây, anh đã đưa bác sĩ khoa sản, bác sĩ dinh dưỡng và bảo mẫu sang bên này.
"Chúng ta qua đó xem một lát, ngồi máy bay mấy tiếng, em muốn hoạt động một lúc." Cố Vi Vi cười nói.