Đối với việc Phó Hàn Tranh đến đây, Nguyên Mộng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Anh đến đây không có gì kỳ lạ, nếu như anh không đến, cô ấy mới cảm thấy kỳ lạ.
Hôm qua cô ấy con đang suy nghĩ, anh vậy mà thật sự yên tâm để cho Cố Vi Vi đang mang thai đi đến đây, kết quả nửa đêm anh đã đến.
Anh đến đúng lúc hoạt động tuyên truyền diễn ra, Kiều Lâm cân nhắc đến Vi Vi đang mang thai, anh ta chỉ sắp xếp chưa đến một tiếng.
Phó Hàn Tranh muốn ở bên cô một tiếng này, rạng sáng anh bay từ Đế Đô đến đây, chờ đến buổi trưa khi hoạt động tuyên truyền kết thúc, anh lại bay trở về Đế Đô để làm việc.
"Anh chạy tới chạy lui như thế, có kịp không?" Cố Vi Vi hỏi.
Tuy dưới góc độ của cô, anh căn bản không cần thiết phải đi theo cô.
Thế nhưng, từ hơn mười ngày trước, vì chuyện cô đi tuyên truyền ở thành phố khác, anh đã cảm thấy rất khẩn trương.
"Kịp."Phó Hàn Tranh bình tĩnh nói.