Ăn cơm trưa xong, Phó Hàn Tranh bị Phó Thời Khâm liên tiếp gọi mấy cuộc điện thoại thúc giục, liền chuẩn bị đến công ty.
Trước khi ra cửa, anh ôm lấy cô vợ nhỏ của mình, trao cho cô một nụ hôn tạm biệt triền miên, mới lưu luyến không rời rời khỏi chung cư.
Phó Hàn Tranh mới vừa đi chưa được nửa giờ, một nhà ba người Nguyên Mộng đã tới chỗ ở mới của cô ngay, thuận tiện mang tới cho cô một số đồ dùng hằng ngày.
Không chỉ mang đồ tới cho cô, Nguyên Mộng còn giúp cô trang hoàng nhà cửa.
"Được rồi, bây giờ em rất quý giá đó, vẫn nên ngồi ở bên kia nhìn thôi."
Nếu lỡ làm cô xảy ra chuyện gì thì Phó Hàn Tranh sẽ lấy mạng của cô ấy mất.
Cố Vi Vi cũng lười khách sáo, ngồi ở trên ghế sô pha đọc sách, để cô ấy giúp mình sắp đặt mọi thứ.
"Đúng rồi, sau khi em đi, mọi người dự định sẽ ở đâu?"