Chạm đến cây thương, tâm trạng Lam Hiên Vũ dần trở nên nặng nề, trong lúc vô thức, cây thương trong tay hắn run nhẹ lên một cái. Ngay sau đó tinh thần Lam Hiên Vũ đờ ra, hoa mắt, hắn giật mình phát hiện bản thân dường như đã đi vào một không gian khác.
Đây là một cung điện trống trải, hai bên là hai cột đá rất lớn, cao chừng mấy chục mét, vì ánh sáng hơi mờ nên hắn thậm chí còn không thấy rõ đỉnh.
Bên trong tòa cung điện này còn có một cảm giác uy áp vô hình.
Đây là đâu? Lam Hiên Vũ theo bản năng nhìn ra bốn phía, mà đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên, "Hiên Vũ, lúc mà con có thể đến được đây, nhất định là đã đến lúc con hạ quyết tâm, thực sự cảm nhận được Hoàng Kim Long Thương rồi. Đưa Hoàng Kim Long Thương cho con, thật ra cũng không phải là để nó thành vũ khí của con, Thiên Thánh Liệt Uyên Kích so với Hoàng Kim Long Thương thì mạnh hơn nhiều, là siêu thần khí cực kỳ hiếm thấy."
Giọng nói này là của Nhạc công tử, của Đường Vũ Lân.