"Ly Hồn Quả, ta không phê duyệt." Đúng lúc này, một âm thanh nhàn nhạt vang lên.
Đường Chấn Hoa đột nhiên quay đầu, nghe được thanh âm quen thuộc.
"Uông Các chủ." Nhìn đến người tới, hắn liền thu lại cảm xúc, lau đi nước mắt trên mặt, cúi người chào.
"Lời ta nói ngươi có nghe không? Uông Thiên Vũ thản nhiên nói.
Đường Chấn Hoa cười khổ nói: "Ngài không phê duyệt Ly Hồn Quả, là muốn lấy mạng ta sao?"
Uông Thiên Vũ thản nhiên nói: "Vì sao ta phải lấy mạng ngươi? Ngươi có công với học viện, cũng không phải hạng người rất hung ác gian trá, ăn Ly Hồn Quả là rất không công bằng đối với ngươi. Nếu thật sự không muốn ở đây thì đến Đường Môn đi. Không gặp mặt nhau là được."
Đường Chấn Hoa lắc đầu, "Không gặp thì thế nào, chỉ cần trong lòng ta có cô ấy, thì đều sẽ như gặp mặt mỗi ngày."