"Yên tâm đi, ta hiểu rồi." Lam Hiên Vũ ôm chặt lấy nàng, thật không muốn buông tay ra.
"Ngươi mau đi đi." Bạch Tú Tú tại trên bả vai hắn đập một cái, khuôn mặt đỏ đáng yêu, Lam Hiên Vũ ngửi thấy mùi tươi mát trên thân nàng, nhất là có chút hơi thở nóng bỏng tỏa ra trên cổ nàng, khiến trong lòng nàng tựa như hươu con xông loạn.
Lam Hiên Vũ lúc này mới lưu luyến không nỡ buông cánh tay ra: "Đừng quên chúng ta lúc trước đã nói, chờ sau khi thi vào nội viện, liền làm bạn gái của ta."
Bạch Tú Tú đẩy hắn đi ra ngoài, lại không lên tiếng.
"Không nói lời nào tức là thừa nhận rồi ha!" Mãi cho đến khi cửa thang máy đóng lại, Lam Hiên Vũ vẫn cười nói với nàng.
Thang máy chuyển về, Bạch Tú Tú nhìn cánh cửa thang máy đang dần khép lại, nụ cười trên mặt nở ra đầy nhẹ nhàng "Xì" một tiếng, "Nằm mơ đi, Hừ!"