Lam Tiêu không vội rời đi mà tiếp tục ngồi ở đó uống cà phê.
Hắn làm sao có thể để cho Lam Hiên Vũ đi đầu quân như vậy. Quân đội là nơi như thế nào chứ?
Muốn đầu quân trước hết phải xét đến bối cảnh gia đình, bản thân việc thẩm tra đã vô cùng khắc nghiệt
Mà Lam Hiên Vũ lai lịch ra sao? Có thể giấu diếm được việc tra xét sao? Câu trả lời đương nhiên là không.
Lam Hiên Vũ vốn là từ quả trứng sinh ra được hắn tìm được.
Cho nên, bất luận như nào, hắn cũng sẽ không để cho Lam Hiên Vũ đi đầu quân.
Hắn bây giờ chỉ là hy vọng con trai có thể khỏe mạnh, bình an, chỉ vậy là đủ.
"Lam Hiên Vũ!"
Tiếng gọi từ phía sau vọng đến, Lam Hiên Vũ vẫn không hề dừng bước, vẻ mặt còn có chút thất vọng.
Diệp Linh Đồng hai ba bước đuổi kịp phía sau cậu, "Cậu làm gì vậy? Có biết lễ nghĩa hay không? Tôi gọi cậu đấy."
Nghe giọng nàng có vẻ bất mãn, Lam Hiên Vũ liền tức giận nói: "Cậu xong chưa ! Cậu là lớp một, tớ là lớp hai.