Tiền Lỗi xoa xoa mặt của mình, đã không còn nét bụ bẫm của em bé nữa, sau đó lại nhìn cánh tay mạnh mẽ của mình đã không có bất kỳ phần thịt dư nào nữa, dụi mắt một cái.
Sau khi cơ thể biến đổi, anh cũng như đồng đội của mình, luôn cố gắng chăm chỉ tu luyện, mỗi ngày đều bận rộn không ngừng, một khắc cũng không dám buông lơi. Bây giờ rảnh rỗi, anh mới ý thức được mình đã thay đổi lớn thế nào. Đúng vậy, ba mẹ còn nhận ra mình không nhỉ?
Tiền Lỗi nghiêng đầu nhìn về phía Lưu Phong: "Nếu bọn họ không nhận ra tôi thì sao?"
Lưu Phong nói: "Không có cách nào thì đành lưu lạc đầu đường xó chợ thôi."
Tiền Lỗi đột nhiên phá lên cười: "Ha ha ha, mẹ tôi luôn muốn tôi giảm cân. Nếu bà ấy nhìn thấy vóc người hoàn mỹ này của tôi, nhất định sẽ vui vẻ đến không kìm được. Hiện tại tôi cũng có thể xem như đẹp trai rồi chứ? Mau nói xem, tên điên, nói thật lòng đi."
Lưu Phong xoay đầu nhìn Tiền Lỗi.