Đúng vậy, cả khoang chiến hạm ngoài Đặng Bác và bọn Lam Hiên Vũ ra thì không có ai khác.
Đặng Bác cười một cái, nói: "Gọi tôi là đội trưởng. Từ thời khắc này trở đi chúng ta là một đội hoàn chỉnh, tôi là đội trưởng và cũng là lá chắn của các cậu, sau này mọi người là anh em rồi. Được rồi, tự tìm chỗ ngồi đi, chúng ta chuẩn bị cất cánh. Đường Môn chỉ có mình tôi đến, nhưng không phải còn các cậu ở đây à?"
Lam Hiên Vũ đột nhiên cảm thấy tâm tư vị đội trưởng này thật lớn!
Lúc này Lam Hiên Vũ mới tỉ mỉ quan sát tình hình bên trong chiến hạm, khoang sau của chiến hạm đang đóng. Thông đạo có cửa nhưng cũng đang đóng, bọn họ mới đến đương nhiên là không tiện mở ra xem.
Khoang trước tổng cộng có mười hai chỗ ngồi và Đặng Bác ngồi ở vị trí phía sau trung tâm. Vị trí này cao hơn những chỗ khác một chút, chắc là chỗ điều khiển chính của chiến hạm. Đặng Bác ngồi đó đương nhiên là để điều khiển chiến hạm, đồng thời có thể quan sát các chỗ ngồi khác.