Bạch Tú Tú và Lam Mộng Cầm nhìn nhau một cái, vội vã xuống giường.
"Làm phiền hai người rồi." Bích Cơ ôn nhu nói.
Bạch Tú Tú và Lam Mộng Cầm đều cảm thấy có chút gò bó, thậm chí không biết phải nói gì mới tốt. Vẫn là Bạch Tú Tú bình tĩnh hơn, nói: "Hai vị tiền bối lần này đến là....."
Bích Cơ thở dài một hơi: "Thần Thú thăng thiên, bọn ta cũng không muốn ở lại vì sắp phải đối mặt với đại kiếp mà không có cách nào vượt qua được. Vì vậy sau khi cân nhắc kĩ càng, bọn ta quyết định theo hai người rời khỏi đây. Chỉ là không biết hai người có sẵn sàng tiếp nhận hay không."
"Hả?" Lam Mộng Cầm buột miệng thốt lên, "Hồn Linh?"
Sau khi nói ra hai chữ này Lam Mộng Cầm liền hối hận. Địa vị của hai người trước mặt này ở thế giới Hồn Thú tôn quý như thế nào cơ chứ, mình nói như vậy liệu có khiến cho bọn họ giận dữ?