Hội trưởng nói: "Lam Hiên Vũ tối qua mới đi đặt cược, có lẽ là muốn được ăn cả ngã về không ạ. Lão sư phụ trách đặt cược đã xác nhận với cậu ta nhiều lần, cậu ta đều chắc chắn kiên trì muốn đặt cược ạ."
Uông Thiên Vũ nhàn nhạt nói: " Vậy thì xem xem tại sao Lam Hiên Vũ lại chắc chắn như vậy. Hãy tiếp tục theo dõi và cho ta biết kết quả sau trận đấu ngày mai."
"Vâng. Thật ra thì con có chút lo lắng thay cậu ta. Không biết tên tiểu tử này có biết bảy mươi lắm Tử Cấp Huy Hiệu có nghĩa là gì không? Bằng ấy có thể mua được một gốc Tiên Thảo mười vạn năm rồi." Hội trưởng nhịn không được nói.
Uông Thiên Vũ ngoảnh lại liếc hội trưởng một cái mỉm cười: " Cậu có phải có chút hâm mộ vị tiểu học đệ này của cậu rồi không?"
Hội trưởng nhún vai gật đầu một cái không phủ nhận, "Ngày trước con không có tính cách quyết đoán như vậy mà cũng không dám luôn. Nhưng phải thừa nhận, người ưa mạo hiểm một khi đã thành công thì bước tiến sẽ rất nhanh."