Mọi người cùng đi vào ký túc xá của Lam Hiên Vũ, Lam Hiên Vũ mở cửa: "Bố mẹ, Na Na lão sư cô An, mời vào, đây là ký túc xá của con."
Vừa bước vào cửa, Nam Trừng ngẩn người: "Con sống một mình ở đây à?"
"Đúng vậy! Học viên ở trường bọn con rất ít, nên mọi người được xếp vào một nơi ở khá rộng, có phòng tu luyện, có phòng thiền và cabin mô phỏng. Bên này là phòng khách, có thể ăn uống trực tiếp trong ký túc xá. Chỗ con ở có rất nhiều phòng thiền, bởi vì hiện tại rất ít ngủ, thông thường nghỉ ngơi bằng cách thiền định. Mẹ, con đã hơn ba mươi cấp rồi. Thiên Thu đã đạt hơn bốn mươi cấp rồi."
Lam Tiêu nói: "Thật không thể tin được. Lúc bọn ta bằng con, e rằng đều chưa tới hai mươi cấp."