Thân hình Lam Hiên Vũ cũng không to khỏe như những người khác ở đây, thậm chí còn nhếch nhác hơn, mặt mũi không chỉ lấm lem bụi đất, hơn nữa mặt mày xanh xao, trên người thì đầy vết thương.
Tiêu Khải và đại tá đều ở khu vực nghỉ ngơi, đang quan sát mười người bọn họ nối đuôi nhau đi vào, biểu cảm của hai người bọn họ đều khác nhau. Thật ra, ở vị trí này đều có thể quan sát rất rõ mọi hành động của nhóm người Lam Vũ Hiên, Tiêu Khải và thượng tá còn nắm rõ lộ trình của nhóm Lam Hiên Vũ hơn cả bọn họ.
Lam Vũ Hiên cũng không biết rằng, khi anh phải đối mặt với sinh tử, lại giải cứu đồng đội dẫn vào hầm như này, ngay cả lúc bản thân Lam Vũ Hiên bị cơn bão kim loại cuốn đi, giữa cơn hỗn loạn như thế, lại có một bóng người nào đó đang âm thầm quan sát anh. Một khi Lam Hiên Vũ thật sự không chịu được, nguy hiểm đến tính mạng, người đó sẽ lập tức xuất hiện bên cạnh Lam Hiên Vũ.